Cha tôi đã mất được chín năm chín tháng.Hai ngày trước Lễ tạ ơn, tôi nói với mẹ rằng tôi rất hối hận vì đã không vâng lời và đã nói nhiều điều lẽ ra tôi không nên nói dù có trông cậy vào sự chiều chuộng của bố mẹ.Mẹ tôi nói, mẹ biết con sẽ hối hận. Không sao đâu. Con cái chúng ta hiểu biết muộn màng.Mẹ tôi vẫn thoải mái trò chuyện về việc nhà mà không hề phàn nàn.Tôi nói, Mẹ ơi, mẹ phải sống thật tốt. Khi tôi nghỉ hưu, tôi sẽ đưa bạn đến Thượng Hải và Hàng Châu. Chúng tôi sẽ đi bộ dọc theo con kênh mỗi ngày.Trước tia nắng sáng nay, tôi cảm nhận được ánh mắt ấm áp của người cha yêu thương trên trời, giống như bao bao dung ngày hôm qua.Nếu có kiếp sau mà em vẫn là con gái của bố mẹ thì sẽ thật tuyệt khi được nắm tay bố mẹ và đi giữa đám đông.