Trong ánh sáng lờ mờ của buổi sáng, tôi bắt đầu cuộc hành trình này,
Người du hành thời gian mang theo những giấc mơ chưa biết.
Trên đường, gió và sương khắc dấu vết thời gian,
Mỗi nếp nhăn là một huy chương của thời gian.
Tôi là người du hành thời gian, du hành trong ánh hoàng hôn,
Ánh vàng như đôi cánh mộng mơ.
Mỗi bình minh là sự khởi đầu của hy vọng,
Mỗi buổi hoàng hôn là một huy chương của sự trưởng thành.
Được dẫn đường bởi các vì sao, tôi du hành qua rừng và đại dương,
Mỗi làn sóng là một bản giao hưởng của cuộc sống.
Tôi là người du hành trong thời gian, không ngừng theo đuổi ánh sáng,
Sự tương tác giữa ánh sáng và bóng tối là âm nhạc của cuộc đời tôi.
Trong dòng sông dài của thời gian, tôi như con thuyền nhỏ,
Trôi theo dòng nước nhưng chèo mạnh về phía xa.
Tôi là người du hành trong thời gian, chứng kiến sự thay đổi của các mùa,
Hoa xuân và trăng thu là phần thưởng cho cuộc hành trình của tôi.
Trong cuộc hành trình dài này, tôi đã học được cách trân trọng,
Hãy trân trọng từng bình minh và mỗi hoàng hôn.
Tôi là người du hành thời gian, lòng tôi tràn đầy tri ân,
Tôi biết ơn cuộc hành trình này đã cho phép tôi trưởng thành và hiểu biết.
Trong hành trình của thời gian, tôi tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống,
Ý nghĩa không nằm ở đích đến mà nằm ở cảnh vật trên suốt hành trình.
Tôi là người du hành thời gian, người du hành cõi vĩnh hằng,
Hãy tiếp tục tiến về phía ngày mai chưa biết.